Mình đang gõ mấy dòng này, viết rồi xóa, xóa rồi viết.
Mình đã nghĩ về việc mình sẽ viết gì cho bài viết đầu tiên trên blog nhỉ?
… chỗ dòng này, là mình vừa xóa khoảng 7 dòng phía dưới, mà mình đã viết rồi thấy… nếu viết phân tích ra đoạn đó thì sẽ cần một không gian dài hơn, mà bài viết đầu tiên thì mình tính viết ngắn ngắn thôi, 23h rưỡi lẻ 2 phút rồi, viết ngắn còn đi ngủ bảo vệ đôi mắt và cái cổ chứ.
Đúng vậy, chính xác là mình không có một ý tưởng cụ thể nào vào lúc này về một chủ để nào đó. Trong lòng mình chỉ khởi lên một cảm xúc nhè nhẹ, là cảm xúc biết ơn và ghi nhận hành trình xây dựng trang web này. Bởi vì kể từ lúc tự mua tên miền, tìm hiểu để thuê hosting rồi tự thiết kế trang web tới giờ, đã được gần một tháng. Khoảng thời gian đó vốn đã có thể kéo dài hơn bởi cái tánh cách tự nhiên muốn làm cái gì cũng phải hoàn hảo của mình, tính cách đó mỗi khi “hoạt động” có thể khiến mình không sẵn sàng để ra mắt trang web, vì cảm giác chưa hoàn thiện, chưa hoàn hảo làm mình không sẵn sàng để bắt đầu một hành trình mới.
Nhưng mọi thứ đã và đang hoàn thành, bởi trong một tháng qua, trong một vài khoảnh khắc khi xu hướng cầu toàn bắt đầu hoạt động, khiến mình bị sa lầy vào những chi tiết nho nhỏ quá lâu, thì mình đã thấy nó, thấy cái tâm cầu toàn đang hoạt động. Và ngay lúc nhìn thấy nó, khoảnh khắc đó giống như khoảnh khắc tên trộm vào nhà và bị mình nhìn thấy vậy.
Nếu để kể chi tiết ra những câu chuyện nhỏ lúc mình làm web này thì hơi dài, nên thôi, cuối cùng, bữa nay, trang web đã sẵn sàng để đi vào hoạt động, một lần nữa mình thấy câu nói này của người xưa thật đúng với tự nhiên, đó là:
“Hành trình dài bắt đầu từ một bước chân”
Sự chuẩn bị vừa đủ trước cho một hoạt động hay hành trình nào đó trong điều kiện cho phép thường là cần thiết, nhưng điều quan trọng là chúng ta cần sẵn sàng bước bước chân đầu tiên, kể từ khi đặt bước chân xuống, thì hành trình đã bắt đầu.